Trong mắt Thương Hành Chi, lời của ông cụ rõ ràng là thiên vị Thương Cảnh Ngộ.
Tuy rằng ông ta luôn không thích Thương Cảnh Quân, nhưng dù sao đó cũng là con trai ruột của ông ta.
Ông cụ ngày thường bất công với Thương Cảnh Ngộ còn chưa tính, giờ Cảnh Quân bị thương nặng như vậy, ông cụ lại nói qua loa rằng "tạm thời đừng làm ồn", e rằng đợi Cảnh Quân lành vết thương thì ông cụ càng không có tâm trí nào để hỏi han chuyện này.
Cơn giận của Thương Hành Chi vừa mới được dập tắt lại bùng lên, ông ta tức tối nói: “Ba, Cảnh Quân bị thương nặng như vậy, tốt hơn hết là điều tra rõ ai đã làm nó bị thương, kẻo nó oán trách chúng ta là người lớn mà không coi trọng nó.”
Ông cụ nghe ra lời oán trách trong lời nói của Thương Hành Chi, ngẩng đầu nhìn ông ta, giận dữ nói: “Ta còn có thể làm nó chịu ấm ức sao? Chuyện này ta sẽ cho người điều tra rõ, được rồi, muộn thế này rồi các con mau về nghỉ ngơi đi, đừng có tụ tập ở đây nữa.”
Thương Cảnh Ngộ sợ ông cụ lại tức giận, ngăn Thương Hành Chi đang định cãi nhau lại: “Nhị thúc, chúng ta ra ngoài trước đi, đừng làm phiền ông nội nghỉ ngơi.”
Thương Hành Chi đành nén giận đi ra ngoài, vì kiêng dè bằng chứng trong tay Thương Cảnh Ngộ, ông không dám ra vẻ bề trên để ép hỏi Thương Cảnh Ngộ có ra tay với Thương Cảnh Quân hay không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT