Sau bữa tối, Thương Cảnh Ngộ cho người dọn dẹp bàn ăn, rồi bày bàn cờ ra tiếp tục chơi cờ với Hà Dịch.
Lần này hắn không hề cố ý nhường Hà Dịch, thậm chí còn chơi rất nghiêm túc, nhưng cuối cùng cũng chỉ hòa cờ với cậu.
Thương Cảnh Ngộ nhìn chằm chằm bàn cờ với thế trận căng thẳng một lúc lâu, không khỏi hỏi: “Trước đây em từng học chơi cờ à?”
Hà Dịch gãi đầu, dường như đang rối rắm không biết giải thích thế nào, cuối cùng cậu nói một cách không chắc chắn: “Em có đọc sách, chắc là học được từ đó, nhưng trước đây không ai chơi với em, em chỉ chơi với máy tính thôi.”
"Mẹ em... ý anh là mẹ em ở thế giới trước, sao không cho em ra ngoài?" Thương Cảnh Ngộ hỏi tiếp.
Trước đây trí lực của Hà Dịch hẳn là không có vấn đề gì, nhưng hành vi cử chỉ của cậu lại khác hẳn người bình thường, luôn có vẻ ngây ngốc, điều này rất mâu thuẫn, Thương Cảnh Ngộ nhất thời chưa nghĩ ra lý do.
"Mẹ sợ em ra ngoài một mình sẽ gặp nguy hiểm, còn nói em bị bệnh, nên phải ở nhà, nhưng em thấy em không có bệnh mà." Hà Dịch có chút hoang mang nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play