Nhìn khuôn mặt Hà Dịch gần trong gang tấc, Thương Cảnh Ngộ khựng lại một chút, rồi lập tức vươn tay giữ gáy cậu, kéo xuống và hung hăng hôn lên đôi môi hơi sưng của Hà Dịch.
Khi được hôn, Hà Dịch không hề kháng cự. Đến khi Thương Cảnh Ngộ buông ra, cậu liền cảnh giác che mông lại, nói: “Ông xã ơi, hôm nay em còn phải đi học, không thể chơi trò chơi với anh được. Với lại, mông em đau lắm, làm nữa là hỏng đấy.”
Câu nói "sẽ hỏng đấy" khiến Thương Cảnh Ngộ cứng đờ. Hắn cúi xuống cắn nhẹ môi dưới Hà Dịch, giận dữ hỏi: “Tôi đã nói rồi mà, trò chơi này chỉ được chơi với tôi thôi, đúng không?”
Hà Dịch ngoan ngoãn gật đầu: “Vâng ạ, em nhớ mà, em có chơi với ai khác đâu.”
Thương Cảnh Ngộ tức muốn nổ tung, nhưng lại không thể giải thích cho Hà Dịch rằng tên cầm thú hôm qua không phải hắn. Xét cho cùng, ở một mức độ nào đó, họ là cùng một người, không chỉ dùng chung một cơ thể mà còn có chung ký ức.
Nhưng hắn vẫn rất tức giận. Tên kia không nói không rằng đã chiếm lấy cơ thể hắn, tự ý đọc ký ức của hắn, tệ hơn nữa là còn ngủ với vợ hắn.
Trước đây, mỗi khi thân mật với Hà Dịch, rất nhiều lần hắn đã suýt đi đến bước cuối cùng, nhưng lần nào Hà Dịch kêu đau là hắn lại mềm lòng, nên cuối cùng chỉ dừng lại ở giai đoạn giúp đỡ lẫn nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT