Hà Dịch uống hết ly nước dừa Thương Cảnh Ngộ bổ, chạy vào nhà vệ sinh, rồi lại ra biển tập bơi chó.
Thương Cảnh Ngộ ngồi trên bờ biển nhìn cậu nhóc lăn lộn, khóe miệng bất giác nở nụ cười, không biết bao nhiêu lần thầm cảm thán cậu nhóc này không biết lấy đâu ra lắm năng lượng như vậy, chơi cả ngày không biết mệt.
Hà Dịch bơi xong, lên bờ cát chơi với mấy bạn nhỏ, nhặt được một đống vỏ sò đẹp. Sau đó, cậu chân trần chạy đến chỗ Thương Cảnh Ngộ, nâng niu vỏ sò trong tay, phấn khích nói: “Chồng ơi, nhìn này! Em nhặt được nhiều bảo bối lắm! Đẹp không ạ?”
Thương Cảnh Ngộ từ nhỏ đến lớn đã thấy nhiều trân bảo quý giá, đương nhiên không thấy mấy vỏ sò này có gì lạ, nhưng hắn vẫn cười nói: “Ừ, đẹp lắm.”
Hà Dịch hào phóng đặt vỏ sò lên đùi Thương Cảnh Ngộ: “Tặng anh nè!”
Thương Cảnh Ngộ buồn cười nói cảm ơn, thấy tay chân cậu nhăn nheo vì ngâm nước lâu, mà cậu vẫn còn muốn chạy xuống biển, vội giữ cậu lại: “Hôm nay đừng xuống nước nữa, mai chơi tiếp.”
Hà Dịch còn chưa chơi đủ, lập tức cụp đầu xuống, đáng thương thương lượng với Thương Cảnh Ngộ: “Em chơi thêm một lát nữa thôi, một lát thôi, rồi về liền, được không ạ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT