Đỗ Vũ Vi vô tình dập tắt ảo tưởng đẹp đẽ của Hà Dịch, cô chỉ vào camera trên trần nhà hỏi Hà Dịch: “Nhìn thấy cái đó không? Nó đang ghi hình đấy, dù chị không nói thì ông chủ cũng biết em chạy ra ngoài.”
Hà Dịch lập tức ỉu xìu như cà tím gặp sương, bĩu môi nũng nịu: “Nhưng mà em thật sự muốn ra ngoài chơi lắm.”
Vẻ mặt cậu trông rất đáng thương, Đỗ Vũ Vi cũng hơi mềm lòng, nhưng cô vẫn giữ vững nguyên tắc, nói năng chừng mực: “Vậy thì phải đợi ông chủ đồng ý đã, nếu không chị cũng không thể đưa em ra ngoài được.”
Hà Dịch đột nhiên ngã người xuống sofa, ủ rũ lẩm bẩm: “Nhưng mà chồng em đang họp, em không thể làm phiền anh ấy làm việc. Đến lúc anh ấy họp xong về thì bụng em đói meo rồi.”
Đỗ Vũ Vi có ấn tượng khá tốt về Hà Dịch, không đành lòng nhìn cậu đáng thương như vậy, liền thử nhắn tin cho Thương Cảnh Ngộ, hỏi có thể đưa Hà Dịch đi dạo trong công ty không.
Thương Cảnh Ngộ vốn đã đoán Hà Dịch sẽ không ngoan ngoãn đợi trong văn phòng, xác nhận Hà Dịch tạm thời không gây chuyện, hắn mới đồng ý cho Đỗ Vũ Vi đưa Hà Dịch ra ngoài đi dạo, nhưng không được ra khỏi tòa nhà công ty.
Hà Dịch được lệnh, vừa ra khỏi cửa văn phòng đã vui vẻ hẳn lên, thoắt cái đã chạy xa tít tắp, Đỗ Vũ Vi đi giày cao gót suýt đuổi không kịp. Nếu không phải Hà Dịch không nhớ đường tự chạy về tìm cô, có lẽ cô đã lạc mất người rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play