"Lý tưởng?" Ngỗi Tân nói, "Tôi không phải người theo chủ nghĩa lý tưởng. Tôi không có lý tưởng, chỉ có mục tiêu."
Ngỗi Tân trước giờ luôn là một người thực tế. Học đại học ở Thế Giới Thứ Nhất là để sau này tìm được một công việc tốt, mà công việc tốt là để kiếm tiền... Những điều đó có thể gọi là lý tưởng không? Việc duy nhất cô làm có vẻ liên quan đến lý tưởng là chọn ngành trí tuệ nhân tạo thay vì ngành y, nhưng lý do cô chọn cũng vì triển vọng kiếm tiền của lĩnh vực này khá tốt.
Cuộc sống trước kia đã để lại trong lòng Ngỗi Tân một bóng ma tâm lý sâu sắc, khiến cô thấm thía thế nào là những tháng ngày nghèo khó, cũng vì thế mà cô luôn giữ cho mình sự thực tế, chỉ xem xét nhu cầu bản thân, không màng đến cái gọi là "lý tưởng".
"Muốn tự do không phải là lý tưởng sao?" Hổ Phách nghiêm túc hỏi.
"Không phải. Tự do là nền tảng để sinh tồn, là mục tiêu bắt buộc phải đạt được." Ngỗi Tân đáp.
"Đoàn kết người chơi để sống tốt hơn trong thế giới tàn khốc này cũng không phải là lý tưởng sao?" Hổ Phách lại hỏi.
Ngỗi Tân trả lời: "Không phải. Đã muốn sống thì phải đảm bảo chất lượng sống tốt. Muốn đảm bảo chất lượng sống tốt thì phải nâng cao tỷ lệ sống sót của tập thể. Đoàn kết người chơi là biện pháp cần thiết để đạt được điều đó, nên đương nhiên không phải là lý tưởng, nó vẫn là mục tiêu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT