Sau khi thay phiên nghỉ ngơi suốt một ngày, Ngỗi Tân cuối cùng cũng hồi phục tinh thần.
Tình trạng cơ thể của Hổ Phách cũng đã tốt lên khá nhiều, chỉ còn lại vài vết khâu trên người, qua một ngày nữa là có thể tháo chỉ.
Hổ Phách vẫn chưa hoàn toàn khôi phục khả năng vận động, đang tạm thời nghỉ ngơi tại một căn cứ an toàn tạm kín đáo, Ngỗi Tân một mình lang thang có mục đích trong thành phố xa lạ này.
Đây là một thành phố nhỏ nằm ở ngoại ô thành phố Phù Cương, tên là Minh Sơn. Thành phố nhỏ này không sầm uất bằng thành phố Phù Cương, nhịp sống dường như chậm rãi hơn, người nghèo và dân thường cũng nhiều hơn.
Ngỗi Tân giữ liên lạc với Hổ Phách thông qua thiết bị liên lạc.
“Trước đây tôi cũng từng bị thương rất nặng, nhưng tốc độ hồi phục không nhanh bằng lần này.” Hổ Phách vừa thay băng vừa quan sát cơ thể mình, trò chuyện phiếm qua thiết bị liên lạc, “Có lẽ là do siêu năng lực đã tăng lên cấp A khiến hoạt tính tế bào tăng cường, khả năng hồi phục cũng mạnh hơn. Cũng có thể là vì máu của cô có tác dụng lớn hơn. Trước đây khi cô còn chưa có siêu năng lực, thể chất đã rất mạnh rồi, hoạt tính tế bào cũng không thua kém người thức tỉnh.”
“Dù sao thì kết quả cũng tốt.” Ngỗi Tân nói, “Đợi lấy được thuốc tự hồi phục, chắc chỉ cần một ngày là cơ thể cậu có thể quay lại trạng thái bình thường?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT