Nhưng mà rất tiếc, Hứa Tú Ninh hồn nhiên không biết câu này của nàng làm dậy lên trong lòng Lục Đình Tuyên một trận sóng to gió lớn, khuôn mặt như cũ ngây thơ vô tội nói: “Muội biết chứ. Muội đang nhờ huynh giúp, cài cây trâm này lên đầu.”
Lục Đình Tuyên nghe xong, không nói gì, chỉ có ánh mắt nhìn chằm chằm nàng.
Rõ ràng là mới chớm xuân, vậy mà trong lòng bàn tay chàng ướt đẫm mồ hôi.
Họa Bình trốn phía sau cửa viện nhìn thấy một màn này, trong lòng không hiểu. Vội ngẩng đầu hỏi Mặc Lan đang đứng bên cạnh: “Mặc Lan tỷ tỷ, Lục thiếu gia như này là làm sao vậy? Muội thấy bộ dáng ngài ấy bây giờ, hình như rất dọa người đó.”
Mặc Lan đang thò đầu im lặng lén nhìn cảnh tượng bên ngoài, nghe vậy thì cười cười.
Lo lắng bị Lục Đình Tuyên và Hứa Tú Ninh nghe thấy, nàng vội nâng tay che môi. Sau đó hạ thấp âm thanh xuống nói: “Có lẽ Lục thiếu gia không ngờ cô nương nhà chúng ta lại chủ động như thế. Tuy hiện tại trên mặt ngài ấy nhìn có vẻ rất sửng sốt, nhưng mà trong lòng lại không biết đang kích động đến mức nào đậu. Thực ra lúc này ngài ấy chỉ đang khống chế bản thân mà thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT