Dưới đáy biển, từng luồng khí lạnh lan tỏa khắp nơi. Xiềng xích trấn áp Chu Hoài Minh kéo dài xuống tận đáy biển những vết nứt tiếp tục lan đến chân Giang Cố nhưng y vẫn đứng vững không hề lay động.
Xích Tuyết ngồi xổm bên cạnh y cũng chẳng nhúc nhích, mặc cho vết máu từ những móng vuốt trắng muốt thấm ra. Nó chỉ cúi đầu, đôi mắt đỏ rực nhìn chằm chằm vào Chu Hoài Minh sẵn sàng lao lên tấn công bất cứ lúc nào.
Ngoại trừ lúc vừa gặp Giang Cố, nó có chút kích động, cọ cọ y vài cái, còn lại đều giữ khoảng cách nhất định không quá thân mật nhưng cũng chẳng xa lạ.
Nhưng cái bầu không khí ăn ý và gần gũi đó Vệ Phong chưa từng cảm nhận qua.
Hắn đứng phía sau Giang Cố, một tay nắm chặt quỷ văn, cảm xúc phẫn nộ và ganh ghét dâng trào. Giang Cố từ từ giơ tay lên, nguyên đan và căn cốt chậm rãi bay về phía Chu Hoài Minh rồi dừng lại tại nơi cách hắn ta chỉ một gang tay.
Chu Hoài Minh trừng mắt oán độc nhìn Giang Cố, sát khí phừng phừng. Giang Cố vẫn thản nhiên, giọng điệu chậm rãi: “Mười năm trước, khi ta trấn áp ngươi, tu vi của ngươi chỉ mới Luyện Hư kỳ. Giờ đã qua mười năm, nếu là ta, nhất định sẽ không vội báo thù.”
“Lòng dạ ngươi tốt như vậy sao?” Chu Hoài Minh cười lạnh: “Chỉ sợ nếu ta chạy thoát, tình cảnh còn thê thảm hơn hiện tại.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT