Hẻm núi sau lôi kiếp chỉ còn là một vùng tan hoang. Cỏ cây cháy rụi, thác nước khô cạn, để lại những tảng đá lởm chởm và mùi khét lẹt vương trong không khí oi nồng.
Mấy canh giờ sau lôi kiếp là lúc nguyên thần tu sĩ yếu ớt nhất. Không ít người độ kiếp thành công, cuối cùng vẫn bị đánh lén mà bỏ mạng.
Giang Cố cảm nhận được vài luồng thần thức xa lạ đang lén lút dò xét xung quanh. Có lẽ do thiên kiếp quá mức khủng khiếp nên đám người ấy còn chưa dám manh động.
Y lập tức niệm chú, tẩy sạch máu me lấm lem, thay y phục cho cả hai. Vệ Phong lúc này đã rút khỏi trạng thái Thần Diên Giao, mắt đỏ hoe, gương mặt còn đầy vết thương, lặng lẽ rúc vào lòng y, tay siết chặt lấy vạt áo, không chịu buông ra.
Giang Cố thật không hiểu nổi, sao trên đời lại có người thích khóc đến thế.
Lục lọi khắp nơi vẫn không tìm được túi linh sủng nào còn nguyên vẹn, y đành bất đắc dĩ bế ngang Vệ Phong lên, nhảy lên phi kiếm. Cơ thể gầy gò nhẹ bẫng, da thịt mềm mại, ấm nóng truyền qua lớp vải khiến y càng thêm phiền muộn.
Y đã khó chịu, kẻ khác cũng đừng mong dễ chịu theo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play