Bậc thang Thần Điện kéo dài không thấy điểm cuối, từ dưới ngước nhìn lên tựa như vươn đến tận chân trời. Đỉnh điện tỏa ánh sáng trắng dịu nhưng mãnh liệt, linh lực ngập tràn. Nếu nhìn lâu, ánh sáng chói lòa ấy có thể thiêu rát đôi mắt.
“Mười vạn năm trước, tam đại lục còn chưa phân chia. Khi đó, Tu Chân Giới kết nối chặt chẽ với Thần Giới, thần linh thường xuyên hạ phàm. Tu sĩ vì sùng bái, đã dựng nên vô số cung điện tráng lệ để thờ phụng, mong được thông thiên đạt đạo. Nhưng phồn hoa chóng tàn, cổ thần chán ghét lòng tham không đáy của các tộc, dần không còn giáng thế. Sau đó, nhân, yêu, ma ba tộc đại chiến, đại lục bị chia cắt. Phần lớn Cổ Thần Điện chìm sâu đáy biển... Lấy cuộc chiến tam tộc bảy vạn năm trước làm ranh giới, thời kỳ trước đó được gọi là thời thượng cổ...”
Vệ Phong chăm chú nhìn những bức họa cổ treo lơ lửng hai bên bậc thang, hồi tưởng lại lời giảng của trưởng lão năm xưa, không kìm được lên tiếng:
“Sư phụ, truyền thuyết về thời thượng cổ nói thần thú đầy rẫy, muôn loài sinh sống chan hòa, Nhân tộc có cả Đạo Tổ cảnh đại năng, thậm chí sánh ngang thần linh. Chuyện ấy có thật không?”
Thần trí hắn vừa mới phục hồi, ký ức trước đó vẫn còn mơ hồ. Trong lòng xấu hổ, chỉ muốn đập đầu vào tường. Nhìn bóng lưng lạnh lùng của Giang Cố, hắn vội vàng tìm đề tài để xoa dịu không khí.
Giang Cố không đáp lời.
Vệ Phong lúng túng sờ mũi, lặng lẽ bước theo y. Vừa đặt chân lên bậc thang, nơi ngực hắn – chỗ từng bị rút Hộ Tâm Lân – lại âm ỉ đau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play