Khắp núi đồi, thi thể dị thú ngã gục trong vũng máu. Giang Cố nhìn Vệ Phong ngất lịm trong lòng, đưa tay lau vết máu bắn lên mặt hắn.
Lực tay y không hề nhẹ, khiến Vệ Phong đau đến tỉnh lại. Vừa thấy Giang Cố, tiếng kêu nghẹn lại nơi cổ họng. Dù mặt bỏng rát, hắn vẫn yếu ớt gọi: “Sư phụ…”
Giang Cố nhìn vết sưng vù trên má hắn, trầm mặc chốc lát.
Nửa canh giờ sau, Vệ Phong tựa vào gốc cây, ôm bát nước ấm pha đan dược, ánh mắt trông mong dõi theo Giang Cố đang cầm lệnh bài ngồi cạnh.
Nội thương đã được y xâm nhập thức hải, dùng linh lực cẩn thận chữa trị. Ngoại thương được thoa thuốc, băng bó cẩn thận. Người sạch sẽ, thay y phục mới thanh thoát. Kinh mạch tràn đầy linh lực, cảm giác tê dại mà dễ chịu. Hắn nhìn Giang Cố, ánh mắt đầy sùng bái lẫn ỷ lại.
Giang Cố rũ mắt nhìn lệnh bài, ba mươi sáu điểm trắng đã tắt mất mười mấy.
Sắc trời xám xịt, gió lạnh gào rú, thỉnh thoảng vang lên tiếng thú rống thê lương giữa núi rừng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT