“Công tử, giờ Mẹo rồi.” – Giọng Hạ Lĩnh vang lên như bùa đòi mạng.
Vệ Phong khẽ hé mắt, khó nhọc mở ra một chút rồi lại lập tức nhắm lại, chỉ thở dài một tiếng thật dài, không hề động đậy.
Hạ Lĩnh bất đắc dĩ, đành phải lắc cánh tay hắn: “Công tử, đã đến giờ Mẹo, ngài nên dậy đi học rồi.”
Vệ Phong khẽ giật lông mi, nhưng vẫn không sao mở nổi mắt.
Thấy thế, Hạ Lĩnh bèn nói: “Giang trưởng lão đến rồi.”
Người vốn đang nằm mềm oặt như một vũng bùn lập tức ngồi bật dậy. Trong giọng nói khàn khàn lộ ra vẻ mừng rỡ xen lẫn mệt mỏi: “Sư phụ lại đến sao?”
Hạ Lĩnh nhìn vết thương trên vai hắn, định nói gì đó rồi lại thôi: “Công tử, ngài bị thương lúc nào vậy? Trong phòng có rất nhiều đan dược trị thương, sao lại dùng phù chỉ huyết?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play