Liêu Thải Thần lại khí định thần nhàn ngồi ở chỗ kia nhẹ nhàng nhấp trà sau đó nói chuyện với Dư Xuân Hoa, “Bầu gánh, trà này không tồi, ngọt nhẹ ôn hòa, mùi hương kín đáo, ông mau nếm thử.”
Dư Xuân Hoa nghĩ thầm tiểu tử này đúng là to gan, nhưng bề ngoài ông lại đứng lên chắp tay đi ra ngoài muốn đi dạo quanh sân hít thở không khí.
Vừa ra khỏi cửa là một bức tường, ngăn chính sảnh vừa cửa chính của tòa nhà với nhau.
Trên bức tường có điêu khắc đồ án mặt trời mọc trên biển mây, chỉ thấy mây mù cuồn cuộn, như khói sóng mênh mông, phía trên là một vầng mặt trời giống như đang chiếu rọi, sáng quắc rực rỡ.
“Nhà có tiền đúng là làm cái gì cũng tinh xảo, không giống chúng ta, bốn biển là nhà, mỗi đêm có thể có một cái giường thoải mái để ngủ đã phải cảm tạ.” Dư Xuân Hoa cảm thán một câu sau đó dịch bước định rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT