Triệu Tử Mại khó hiểu với hàng loạt hành vi kỳ lạ của Mục Người Què, bởi vì lúc này y đang tập trung hết sức vào vết thương của Diêm Thanh Thành nên y cũng không nói câu nào.
Nhưng mà, khi nghe được một câu như vậy thật không thể tưởng tượng được của Mục Người Què, y không thể không ngẩng đầu lên, liếc nhìn qua quan tài bằng gỗ mun kia.
Nhưng chỉ với một cái liếc mắt đó đã làm cho y suýt nữa phải hét lên bởi vì y nhìn thấy một bóng người gần như trong suốt, nằm trên quan tài, khóc nức nở.
“Nghe nói rằng bản mệnh ngươi yếu nên quả nhiên có thể nhìn ra những thứ mà người thường không thấy được.” Mục Tiểu Ngọ cúi đầu xuống nhìn Triệu Tử Mại một cách hứng thú rồi chậm rãi vươn một tay ra chống cằm, khoé miệng lộ ra nụ cười nham hiểm, “Da của ngươi thật tốt, nếu không phải dùng quen với cơ thể này thì, ta sẽ rời bỏ nàng mà đến với ngươi đó.”
Nếu như đổi lại là ngày thường, nếu có ai dám làm ra một hành vi vô lễ như vậy với Triệu đại công tử thì bàn tay đó đã sớm bị hủy từ lâu rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT