1.
“Chính là chiếc đĩa này, cậu chắc chứ?”
Cô bạn thân Tống Phi Phi kiên định gật đầu: “Đúng vậy! Bên trong còn có một tờ giấy viết rằng người trưởng thành bị cấm xem. Tớ nghĩ ngay cả người trưởng thành còn không được xem, vậy thì phải kích thích lắm đây! Không ngờ tới… nó lại là một cuốn băng bị nguyền rủa! Ngày hôm sau sau khi xem xong, tớ đã nhận được một cú điện thoại quỷ dị, nó nói trong vòng bảy ngày sẽ đến đưa tớ đi!”
Tôi nhìn Tống Phi Phi với vẻ bất lực, tò mò hại chết mèo đúng là ngồi yên trong nhà mà họa từ trên trời rơi xuống. Tôi nhét chiếc đĩa vào laptop, đã có ác linh đến tìm Tống Phi Phi, vậy thì tôi cũng xem thử luôn đi, đỡ để nó phải chạy hai chuyến. Tôi là một đạo sĩ, cũng là một người có sức ảnh hưởng tốt trên mạng, chuyên livestream vạch trần mê tín phong kiến trên một nền tảng nào đó. Nhưng không hiểu vì sao, tôi càng bóc mẽ thì mọi người lại càng tin, thậm chí còn bảo tôi thực chất đang quảng bá theo kiểu "làm trái ngược để thu hút sự chú ý".
Lâu dần, tôi có được một lượng fan trung thành đông đảo, chiếc đĩa này là do một fan tên Trì Sách gửi cho tôi. Gần đây, Trì Sách rất bực bội, cậu ta là nam thần của Đại học Giang, còn bạn gái cậu ta là hoa khôi của trường, hai người đứng cạnh nhau đúng chuẩn cặp đôi đẹp nhất trong khuôn viên. Nhưng từ khi khoa Tài chính của Học viện Quốc tế có một sinh viên chuyển đến, mọi thứ đã thay đổi. Sinh viên chuyển trường đó tên Âu Thần Dật, là một người lai, dáng người cao ráo, đường nét sắc sảo, làn da trắng như tuyết. Trên người hắn mang một loại khí chất u ám khó diễn tả, khiến toàn bộ nữ sinh trong trường đều mê mẩn đến choáng váng.
Tuần đầu tiên, bạn gái Trì Sách chỉ suốt ngày khen Âu Thần Dật đẹp trai. Tuần thứ hai, Âu Thần Dật lái một chiếc Rolls-Royce đến trường, cả trường xôn xao. Tuần thứ ba, hắn đổi sang lái một chiếc Ferrari. Tuần thứ tư, lại lái một chiếc Bugatti Veyron. Đến tuần thứ năm… bạn gái của Trì Sách chia tay cậu ta, điên cuồng theo đuổi Âu Thần Dật.
2.
Anh em chí cốt của Trì Sách – Chung Vĩ Nghiêm, nhìn thấy cậu ta ngày nào cũng ủ rũ liền đề nghị cho cậu xem một thứ cực kỳ kích thích. Ban đầu, chàng trai ngây thơ Trì Sách từ chối, nhưng cuối cùng không cưỡng lại được sự tò mò, cậu ta và Chung Vĩ Nghiêm cùng nhau xem, chiếc đĩa chỉ dài vỏn vẹn ba phút. Ban đầu màn hình hoàn toàn tối đen, hai người kiên nhẫn chờ đợi, sau đó màn hình đen đột nhiên chuyển thành trắng. Một lát sau, từ nền trắng xuất hiện một cái bóng đen có hình người, bóng đen đối diện màn hình, phát ra tiếng cười quái dị, rồi cất giọng trầm khàn:
“Khà khà khà… bảy ngày! Mày chỉ còn bảy ngày nữa thôi, bảy ngày sau tao sẽ đưa mày đi.”
Xem xong, Trì Sách chửi Chung Vĩ Nghiêm một trận tơi bời, tưởng rằng đây là một trò đùa quái đản của bạn thân, nên cũng không quá bận tâm. Nhưng ngay đêm đó, cậu ta gặp ác mộng, trong mơ, cậu ta bị nghẹn chết khi ăn cơm, chết đuối khi tắm, bị xe tông chết khi qua đường… Cuối cùng, xuất hiện một người đàn ông cao lớn, khuôn mặt ẩn sau lớp sương mù dày đặc, giọng nói khàn đặc như một cái chuông vỡ:
“Mày chỉ còn bảy ngày, tự chọn một cách chết đi.”
Sau khi tỉnh dậy, Trì Sách nghĩ đây chỉ là do ảnh hưởng tâm lý từ cuốn băng, nên cũng không để ý nhiều. Nhưng ngay sáng hôm sau, cậu nhận được một cuộc điện thoại, giọng nói trong điện thoại giống hệt giọng trong giấc mơ:
“Bảy ngày. Mày chỉ còn bảy ngày nữa thôi. Khà khà khà~”
Chẳng bao lâu sau, Chung Vĩ Nghiêm mặt mày tái mét quay lại, kể rằng người bạn gửi đĩa cho hắn đã chết.
“Vãi chưởng! Cậu ta về quê thăm bà, vì thời tiết nóng bức nên bật quạt trần. Ai ngờ quạt mới quay được một lúc thì rơi xuống, khi rơi cánh quạt vẫn còn quay, chém đứt cả đầu cậu ta! Bà nội cậu ta hoảng sợ đến mức lên cơn đau tim phải nhập viện. Bây giờ chuyện này đã lan truyền khắp làng rồi!”
Lúc này, Trì Sách không thể bình tĩnh nổi nữa, cậu ta chợt nhớ đến một bộ phim kinh dị mà mình từng xem trước đây – "Vòng tròn oan nghiệt" (The Ring). Giờ đây, cậu ta và Chung Vĩ Nghiêm chắc chắn đã bị nguyền rủa bởi cuốn băng này. Trong cơn tuyệt vọng, Chung Vĩ Nghiêm nhớ đến tôi. Hắn vốn là một người đam mê những chuyện tâm linh kỳ bí, lúc rảnh rỗi toàn nghiên cứu mấy câu chuyện quái dị. Hai người bàn bạc một hồi, quyết định tìm đến tôi cầu cứu, thế là Trì Sách viết một lá thư chi tiết giải thích mọi chuyện, rồi bảo Chung Vĩ Nghiêm gửi kèm cuốn băng đến cho tôi. Không ngờ Chung Vĩ Nghiêm lại lấy nhầm tờ giấy, tờ giấy đó thực chất là của một người bạn cùng phòng viết bừa cho vui và thế là… Tống Phi Phi vô tình trở thành kẻ xui xẻo tiếp theo.