“Gấp gáp cái gì, bây giờ Xuân Phương mới có mười sáu tuổi, qua mấy năm nữa nó được phân nhà thì lại bàn đến chuyện đối tượng cũng không muộn, đến lúc đó kết hôn rồi ở nhà của mình tốt biết bao. Bây giờ Xuân Phương vào đơn vị, chị hẳn là nên đốc thúc nó làm việc cho giỏi, cố gắng học tập. Còn những thứ khác đều là giả, chỉ có bản thân mình có bản lĩnh sống an ổn thì mới là thật.”
Không cần kéo dài quá nhiều thời gian, nửa năm sau nếu như có thi lên đại học, dù là thị đỗ đại học, cuộc sống của những thanh nhiên trai gái này sẽ rất khác.
Dù sao cũng là cô gái nhìn lớn lên từ nhỏ, có thể kéo dài chút thời gian thì cô nhất định sẽ kéo.
Chị Tôn vỗ đùi: “Vẫn là người có học vấn như em biết suy nghĩ, em nói đúng! Dựa núi núi đổ, dựa người người chạy. Chị quyết định rồi, trở về sẽ đốc thúc nó học tập cho giỏi, cố gắng đi lên, tranh thủ làm một công nhân ưu tú.”
“Vậy là đúng rồi! Vẫn là chị Tôn có mắt nhìn xa trông rộng!” Kiều Tĩnh An nắm lấy cơ hội, hung hăng khen chị Tôn mấy câu.
Chị Tôn bị trêu chọc cho cười to ha ha, thật sự cảm thấy mình đã thay đổi thông minh lên không ít.
Tiễn chị Tôn đi, đứa thứ hai dựa vào cửa: “Mẹ, sao ngày nào mẹ cũng khuyên người ta học tập cho giỏi thế? Mấy nhà chúng ta quen biết kia, một người mẹ cũng không bỏ qua cho.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play