Trịnh Thư Vân cảm thấy lời này rất chói tai: “Chỉ là chúng tôi chưa từng nghe ca khúc của cô mà thôi, chứ không phải không am hiểu xu thế lưu hành hiện nay. Trước khi cô đến đây, chúng tôi vẫn còn rất thích mỗi một ca khúc của Diệp Tử hát.”
Cô ấy cố ý nhắc đến Diệp Tử, chính là vì muốn làm Mao Tuyết Nam đừng quá kiêu ngạo.
Mao Tuyết Nam lập tức lộ ra vẻ mặt khinh thường, bực bội nói: “Cô đang so sánh tôi với Diệp Tử đó hả?”
“Đúng vậy thì sao nào? Tôi thích Diệp Tử đó!” Trịnh Thư Vân nói năng hùng hồn đầy khí thế.
Mao Tuyết Nam che miệng cười nhạo, giống như nghe được chuyện gì buồn cười lắm.
Mặt Diệp Ninh dần dần trở nên lạnh nhạt, nhìn thái độ của cô ta thì có vẻ như cô ta rất khinh thường Diệp Tử nhỉ?
Quả nhiên ngay sau đó Mao Tuyết Nam đã khinh thường nói: “Có lẽ ở Hồng Hải Diệp Tử còn có chút độ nổi tiếng, nhưng nói trắng ra thì cũng chỉ là một kẻ vô danh lăn lộn ở phòng ca múa mà thôi. Tôi và cô ta không giống nhau, tôi là ca sĩ được ra mắt ở công ty, không chỉ từng tham gia đủ các loại hình sân khấu biểu diễn mà còn được phát hành băng từ trong hai năm liên tục.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT