Chờ đến khi hai người vào phòng rồi, Trịnh Thư Vân đã mệt đến mức thở không ra hơi, trán đầy mồ hôi.
Mục Văn Hạo ngã xuống giường.
Trịnh Thư Vân thở hổn hển, sau đó nói với anh ta: “Ông chủ Mục, anh cứ ở chỗ này nghỉ ngơi nha. Lát nữa tôi sẽ dặn dò với lễ tân, nếu có việc gì thì anh cứ gọi bọn họ.”
Cô ấy cũng không xác định Mục Văn Hạo đang nhắm mắt có nghe được lời cô ấy nói hay không, nhưng mà cô ấy cũng chỉ có thể làm đến nước này mà thôi.
Cô ấy đi lên cởi giày giúp Mục Văn Hạo, lại đắp chăn cho anh ta, nhưng ngay lúc cô ấy xoay người rời đi, Mục Văn Hạo lại đột nhiên nắm chặt lấy cổ tay của cô ấy.
Trái tim của Trịnh Thư Vân hơi run lên, ánh mắt có chút hoảng loạn chạm phải đôi mắt sâu thẳm của Mục Văn Hạo.
Ánh mắt bởi vì say rượu mà có hơi mơ màng của Mục Văn Hạo, giờ phút này lại tràn ngập cảm giác nguy hiểm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play