Mặt mày Mộng Kiều Nhụy đã nhăn lại thành một cục, mấy thứ này nói thì dễ lắm, nhưng làm lại không dễ như nói.
Chỉ là riêng việc không cần sợ Mục Văn Hạo, cô ta cũng đã làm không được rồi.
“Tôi đã hỏi thăm rồi, gần như ngày mười lăm tháng nào Mục Văn Hạo cũng đều sẽ đến viện dưỡng lão Phòng Đình ở huyện kế bên để làm nghĩa công, cô có thể lợi dụng cơ hội lần này.”
Diệp Ninh nhắc đến chuyện này thì lại cảm thấy có chút khinh thường, loại người làm ăn tàn nhẫn độc ác không hề có điểm giới hạn như Mục Văn Hạo đến viện dưỡng lão làm nghĩa công, đơn giản chỉ là muốn làm cho danh tiếng của anh ta trông có vẻ tốt đẹp một chút mà thôi.
“Được, tôi sẽ cố gắng làm anh ta nhìn thấy tôi.” Thật ra trong lòng Mộng Kiều Nhụy cũng không dám xác định lắm.
Diệp Ninh biết cô ta là một người phụ nữ thông minh, cũng nên biết phải làm như thế nào.
“Còn nữa, tôi nghe chị Dung nói cuối tháng này Mục Văn Hạo sẽ tham dự thương hội được tổ chức ở tỉnh thành, đến lúc đó tôi mặc kệ cô dùng biện pháp gì, cô nhất định cũng phải xuất hiện ở hiện trường.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play