“Mạn Mạn, cô như thế là không được, đừng tạo áp lực quá lớn cho bản thân.” Trịnh Thư Vân cũng khuyên nhủ theo.
Tuy rằng Lý Mạn Mạn cũng hiểu đạo lý này, nhưng dù sao thì cô và chồng vừa mới kết hôn, tình cảm còn đang trong giai đoạn mặn nồng da diết nhất, đột nhiên bị chia xa như thế, đương nhiên là không chịu được rồi.
Cho nên ăn cơm xong, tuy rằng Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân vẫn luôn an ủi cô ấy, nhưng bầu không khí vẫn có vẻ vô cùng áp lực.
Chờ ăn cơm nước xong, Lý Mạn Mạn đi vệ sinh, Trịnh Thư Vân mới dám nói ra lời nói trong lòng của mình.
“Đây là nguyên nhân khiến tôi kiên quyết không muốn tìm chồng là quân nhân đó, một khi trở thành quân tẩu thì sẽ trở thành người như Mạn Mạn, cả đời đều phải sống trong lo lắng đề phòng. Hơn nữa nếu như là giống như hai cô, cho dù đến lúc mình bị bệnh thì chồng mình cũng chưa chắc có thể ở bên cạnh chăm sóc, cuộc hôn nhân như thế thì có cái gì hạnh phúc chứ.”
Cho dù nói cô ấy ích kỷ cũng được, mức độ tư tưởng không cao cũng thế, dù sao thì một người chỉ sống được một đời, cô chỉ muốn sống như thế nào cho thoải mái mà thôi.
“Cho dù là người có địa vị giống như cha của tôi, chỉ cần công việc bận rộn thì mẹ của tôi vẫn sẽ cứ phòng không gối chiếc.” Trịnh Thư Vân là con gái, thật sự cảm thấy bất bình thay cho mẹ của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play