Vương Hinh Tuyết có thể nói là do một tay Lý Kiến Hoa đề bạt lên, vốn dĩ anh ấy cho rằng tương lai sau này của cô ta sẽ rất sáng sủa, nhưng mà không ngờ lại biến thành như bây giờ.
“Đội ca hát là một tập thể, cho dù ai là người hát chính thì cũng giống nhau thôi. Đó chỉ là một buổi biểu diễn, sẽ không ảnh hưởng đến bất cứ thứ gì.” Lý Kiến Hoa chủ động an ủi.
Vương Hinh Tuyết nghe được những lời này của anh ấy, không chỉ không suy nghĩ thông suốt, ngược lại còn khóc lớn hơn nữa.
Lý Kiến Hoa nhíu chặt mày lại thành bánh quai chèo, anh ấy thật sự không biết phải làm thế nào mới có thể làm Vương Hinh Tuyết bình tĩnh lại.
“Vương Hinh Tuyết, cô phải mạnh mẽ lên, cô cứ xem những việc này là sự rèn luyện trên con đường thành công của cô. Không có bất cứ người thành đạt nào là thuận buồm xuôi gió cả.”
“Là Diệp Ninh với Tôn Manh Manh! Hai người bọn họ... Bọn họ hợp tác với nhau cô lập tôi, gây hấn với tôi... hu hu hu... Đội trưởng, anh phải đứng ra bảo vệ tôi đó.” Vương Hinh Tuyết ấm ức khóc lóc kể lể.
“Mọi người đều là đồng nghiệp của nhau, chuyện cạnh tranh bình thường là khó tránh khỏi, cô nghĩ nhiều quá thôi.” Tuy rằng ngoài miệng Lý Kiến Hoa nói như thế, nhưng cả cái đoàn văn công này ai cũng biết Diệp Ninh và Vương Hinh Tuyết không hợp nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play