Diệp Đống giống như một con dã thú phát cuồng, càng đánh càng mạnh tay.
“Tao cho mày ăn nói bậy bạ nè! Tao cho mày khỏi làm người nè!”
Tôn Nhị Khuê kêu cha gọi mẹ: “Tôi sai rồi, tôi không dám nữa, đừng đánh... hu hu hu, Diệp Đống, cậu là ông nội của tôi, được chưa....”
Diệp Ninh nhìn Tôn Nhị Khuê bị đánh giống như một cái bao cát, thật đúng là một người nhìn không được xài cũng không được luôn.
“Tiểu Đống, dừng tay đi.”
Nếu lại đánh nữa, tên này bị thương nặng hay c.h.ế.t luôn thì cũng phiền lắm.
Diệp Đống vẫn chưa hết giận, lại đ.ấ.m thêm vài đấm, sau đó trong tiếng cầu xin của Tôn Nhị Khuê, dừng tay lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT