Mục Văn Hạo giống như mất hồn mất vía, đến cả ánh mắt cũng dần dại ra.
“Buông tha cho chính mình... Cô ấy sống rất hạnh phúc... hạnh phúc sao...”
Một giọt nước mắt chảy xuống theo khóe mắt, cảm xúc đột nhiên mất khống chế, bụm mặt khóc rống lên.
Có lẽ Mộng Kiều Nhụy thật sự có thể hiểu được vì sao Diệp Ninh lại muốn đến đây gặp anh ta, bởi vì mỗi lần Diệp Ninh xuất hiện đều sẽ để lại cho Mục Văn Hạo một chút hi vọng vô vị, làm anh ta cứ tiếp tục cố chấp, mãi vẫn không chịu quay đầu lại.
Có lẽ chỉ có tuyệt tình vĩnh viễn không gặp lại nhau nữa mới có thể làm Mục Văn Hạo hoàn toàn tỉnh táo lại, cũng mới là trừng phạt lớn nhất dành cho Mục Văn Hạo...
Kinh thành.
Màn biểu diễn trên sân khấu kết thúc, trong thính phòng vang lên tiếng vỗ tay to như sấm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play