Vương Điềm nói xong lời cuối cùng không ngờ lại còn ấm ức nức nở thành tiếng.
Nhưng mà cũng chỉ là vài giây mà thôi, sau đó cô ta lại lộ ra nụ cười vui sướng.
“Con biết ngay đại bá thương con nhất mà, vậy con có thể yên tâm chờ đợi rồi.
Cô ta cúp điện thoại.
Vương Điềm vô cùng tự tin nhìn về phía Cao Tuấn, vô cùng đắc ý hứa hẹn: “Bác cả của tôi đã đồng ý rồi, lát nữa mấy người ở bên ngoài sẽ rời đi ngay thôi.”
Cao Tuấn cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Vương Điềm tiếp tục kiêu ngạo nói: “Hai cái thứ đê tiện kia dám chơi tôi, đúng là nằm mơ! Đừng để tôi gặp được bọn họ, nếu không tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hai người kia!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT