Diệp Ninh cười lạnh: “Mấy người yên tâm à? Không phải lúc nãy Lưu Mãn đã nói rồi sao, tôi đã nhìn thấy mặt của mấy người, sau khi đi ra ngoài chắc chắn sẽ báo công an.”
“Yên tâm, yên tâm, vô cùng yên tâm! Cô đương nhiên sẽ nói chuyện giữ lời!”
Mấy kẻ buôn người cúi đầu khom lưng, dáng vẻ ân cần kia chỉ thiếu điều trực tiếp quỳ xuống quỳ lạy thỉnh Diệp Ninh rời đi.
“Tôi nói nè, có phải mấy ông bị điên rồi không? Cô ta đã biết mấy người là bọn buôn người rồi, mấy người còn hi vọng xa vời rằng cô ta sẽ bỏ qua cho mấy người à?” Lưu Mãn hoàn toàn không có cách nào giải thích được những việc xảy ra hiện tại, gân cổ lên nhắc nhở.
Một tên buôn người trong số đó nghe được anh ta còn đang kêu gào, hai người nhanh chóng đi sang, trực tiếp vả cho anh ta một bạt tay.
Ông ta dùng hết sức toàn thân để tát anh ta, không chỉ đánh Lưu Mãn mắt đầy sao xẹt mà còn làm khóe miệng của anh chảy ra vết máu.
“Bà nội nó, tụi mày đang tìm chết! Lại còn dám bắt cóc lừa bán cô Diệp! Bọn tao đang giúp đỡ cô Diệp chạy thoát!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT