Thẩm Khanh nghe được câu nói này, cõi lòng treo ngược cuối cùng cũng được thả lỏng, tựa như sợi dây cung đang căng hết mức đột nhiên được buông lơi: “Thái y nói thế nào?”
“Thái y hồi bẩm, sau khi đợt lui sốt lần này Hoàng thượng sẽ dần dần hồi phục, thế nhưng hiện giờ vẫn chưa thể gặp Hoàng thượng, vẫn còn nguy cơ lây nhiễm.”
Thẩm Khanh đang nắm chặt tay Xuân Hoa chợt buông lỏng, nước mắt đã rơi xuống, nàng che mặt òa khóc, không màng người khác nhìn thế nào, lúc này thật sự không thể kiềm chế được, nàng khóc to đến mức chẳng còn hình tượng gì cả.
Nàng không giống những người khác. Người khác tuy sợ hãi, tuy nặng nề trong lòng, nhưng thực ra vẫn còn chút hy vọng, chí ít chưa đến phút cuối cùng, vẫn chưa tin Hiên Viên Linh sẽ vì trận bệnh này mà lập tức không qua khỏi. Dẫu sao, trước đó không lâu, người vẫn còn khỏe mạnh, hơn nữa thân thể xưa nay luôn rất cường kiện.
Nhưng trong đầu Thẩm Khanh vẫn treo lơ lửng kết cục của nguyên tác, nàng biết cái kết ấy, so với người khác càng cảm thấy hắn không thể vượt qua nổi. Nàng biết mình không nên nghĩ như thế, nhưng lại chẳng cách nào khống chế được, nàng hy vọng hắn có thể vượt qua, nhưng thật sự không có lấy một biện pháp nào.
May thay, hắn đã vượt qua rồi.
Hắn thật sự vượt qua rồi!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play