Xe ngựa rời khỏi cổng thành.
Thôi Ninh An bỗng lên tiếng: "Ta thấy Thẩm Hoài Cẩn đối với ngươi, có vẻ không phải giả vờ, chắc chắn có tình cảm."
"Ồ." Ta cắn một miếng bánh đường, ậm ừ đáp. "Sao hắn lại gọi ngươi là Thôi đại nhân?"
"Khụ!" Sắc mặt hắn nghiêm túc, nói với vẻ rất thật: "Có lẽ vì hắn cho ta là người thân tín của Thủ phụ, hắn không dám dễ dàng đắc tội."
"Thì ra vậy, báo hại ta còn tưởng ngươi chính là Thôi Thủ phụ nữa chứ."
Chưa kịp để hắn thở phào, ta lại nói: "May mà ngươi trẻ tuổi hơn Thủ phụ, nếu không ta thật sự sẽ hiểu lầm."
Qua một lúc lâu, Thôi Ninh An lặng lẽ lấy một miếng bánh đường, trực tiếp nhét vào miệng ta.
"Ăn nhiều vào, ra khỏi kinh thành muốn ăn cũng không có mà ăn."
Chỉ là không hiểu vì sao, nghe vào có vẻ hơi nghiến răng nghiến lợi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play