“Vì sao ư?”
Âu Dương Hạo thật thà suy nghĩ, vẻ mặt trịnh trọng như đang cân nhắc điều gì rất quan trọng: “Ừm... Có lẽ, mấu chốt là cảm giác thì phải?”
Nói xong, anh quay sang cười với Trâu Miểu, đôi mắt nheo lại đầy vẻ thích thú: “Em cũng biết mà, anh thích ai là dựa vào cảm giác. Chỉ cần người đó có thể làm anh rung động — tâm tình rung động, thân thể cũng rung động. Khi nghĩ đến đối phương, anh sẽ muốn tặng cho họ thật nhiều, làm thật nhiều điều tốt cho họ. Đại khái là vậy.”
Anh ngừng lại một chút, như thể hồi tưởng, rồi nói tiếp: “Nhưng hình như từ sau khi tốt nghiệp đại học, anh chưa từng rung động với ai khác nữa...”
Sau đó, không biết nghĩ đến điều gì, anh chuyển chủ đề, bật cười: “Ấy? Nếu nghĩ kỹ lại, có phải vì sau khi tốt nghiệp, anh và em sống với nhau như tình nhân không? Ha ha ha. Hai ta thật sự hợp nhau quá mà. Dù là bạn bè hay người yêu, anh đều cảm thấy chúng ta có thể sống với nhau cả đời. Hơn nữa, anh chưa bao giờ thấy khó chịu khi chạm vào em. Sau khi tốt nghiệp, sống cùng em, trong đầu anh mới bắt đầu xuất hiện nhiều ảo tưởng hơn. Có lẽ chính trong khoảng thời gian đó, anh dần dần nhận ra cảm xúc của mình. Chỉ là trước đây anh không nghĩ đến khía cạnh này mà thôi.”
Anh ngừng lại, rồi nhìn Trâu Miểu, nắm lấy tay cậu, khẽ hôn một cái, giọng kiên định: “Cũng may, anh đã nhận ra rằng anh thích em.”
Trâu Miểu thoáng giật mình, còn chưa kịp phản ứng, Âu Dương Hạo lại bật cười, nói một câu "Anh yêu em" rồi bắt đầu thao thao bất tuyệt: “Nhưng nếu em muốn anh kể cụ thể vì sao thích em, anh cũng có thể kể. Em rất dịu dàng, biết quan tâm người khác. Đó chắc chắn là lý do đầu tiên. Còn nữa, em trông rất thanh tú, sạch sẽ. Anh thích thế. Tất nhiên, dù sao anh vẫn đẹp trai hơn rồi, ha ha ha!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play