Bảy giờ tối.
Nhân viên phục vụ trưởng gọi điện thoại nội bộ rất đúng giờ, ông ta dò hỏi: “Ngài Văn, giờ ngài có muốn dùng bữa không ạ?”
Nói chuyện với đám rồng khổng lồ suốt buổi trưa, nhận thức về thế giới quan của cậu đã bị tấn công cực mạnh, cộng thêm cảm xúc dao động kịch liệt thì đúng là hơi đói bụng thật.
Văn Tinh Trạch: “Được… Nhân viên phục vụ thì thôi, cháu có thể tự ăn một mình, cảm ơn.”
Giống như lúc ăn trưa, một dãy nhân viên phục vụ đứng cạnh bàn dài, người rót rượu người chia thức ăn, còn có một người chuyên bóc vỏ cua. Điều này làm Văn Tinh Trạch không quen lắm, với cả lực chú ý của cậu vốn đã nằm ở chỗ Tộc Rồng, tổng cộng chưa ăn được mấy miếng.
Chẳng bao lâu sau bữa tối đã được dọn lên.
Vì nghe nhân viên phục vụ trưởng nói “Đầu bếp riêng của ngài” là đầu bếp nổi tiếng cả trong và ngoài nước, ban đầu Văn Tinh Trạch còn lo những món người đó làm toàn là gan ngỗng trứng cá muối gì đó, không ngờ những món ăn được bưng lên đều vô cùng bình dân.
Văn Tinh Trạch sinh ra ở Giang Chiết, món cá chua Tây Hồ kinh điển trong bữa tối nay ngon đến nỗi làm cho cậu muốn liếm cả mâm. Cá trắm cỏ được chế biến và nấu vô cùng thỏa đáng, cuối cùng rưới nước dấm đường lên cá, món ăn trông hồng hồng đỏ đỏ, thơm ngào ngạt sóng sánh mỡ; thịt cá mang theo vị cua tươi mới vừa cho vào miệng đã tan, chua ngọt không ngấy, rất ngon!
Khỏi nói tới bát canh xương đậm đà kia, nước canh trắng sữa đặc sệt, những nguyên liệu nấu ăn cao cấp được thu gọn vào một cái chung nhỏ…
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT