Cha Giản cũng biết nhà họ Tưởng tốt, cũng thương con gái nhỏ, nhưng mọi chuyện không thể tính như vậy được.
“Ban đầu là nhà họ Tưởng đã định con gái lớn rồi.”
“Tôi biết, bên nhà họ Tưởng trước đây là nhìn con gái lớn nhà chúng ta trong trắng, thuần khiết, lại thêm có phúc phận được con trai nhà bên đấy cứu mạng mới không ghét bỏ hôn sự với gia đình nghèo chúng ta.
Nhưng mà ông nó à, tuy nói rằng con gái lớn lớn lên xinh đẹp là sự thật nhưng mà con gái nhỏ so với chị mình lại càng đẹp hơn không phải sao, chỉ vì thân thể cứ liên tục bị bệnh nếu không con gái nhỏ nhà chúng ta đừng nói là từ trên xuống dưới trong cái làng này, ngay cả trong trị trấn cũng tìm không ra cô gái nào đẹp hơn so với nó, ông nói xem có đúng không?”
Lưu Thúy Vân quả thực không muốn từ bỏ việc kết hôn với nhà họ Tưởng, cũng biết chồng nhà mình dễ mềm lòng lại còn thật lòng yêu thương con gái nhỏ cho nên kiên quyết khuyên ngăn muốn nói cho ông thông suốt.
Con gái nhỏ lớn lên thuần khiết, chính vì vậy lại càng khiến cha Giản áy náy hơn cảm thấy bản thân đã hại con gái mình nếu không thì con gái đã có một cơ thể khỏe mạnh, dựa vào tướng mạo của nó người đến hỏi cưới có thể đã đến đập hư cả cửa, thậm chí còn có thể tìm được một nhà chồng tốt cho cô, nhưng cuối cùng chỉ vì người làm cha này không có bản lĩnh nên đã hại cả đời con gái.
“Ông à, đây là một cơ hội a, chúng ta vì tương lai của con gái nhỏ cược một lần đi, lỡ như may mắn đến lúc đó Tưởng Phong sẽ thích con gái nhỏ thì sao, nghe nói quân tử đều thích bảo vệ kẻ yếu. Dù sao bây giờ nói với nhà họ Tưởng hôn sự hủy bỏ cũng đắc tội họ, trái lại không bằng nhân cơ hội này thử xem, vì con gái thứ tranh thủ một lần.
Dù sao con gái nhỏ bây giờ như vậy cũng không có ai nguyện ý lấy, đến lúc đó nếu Tưởng Phong không ưng con gái nhỏ thì chúng ta dón trở về cũng được, đến lúc đó chúc ta sẽ nuôi con gái lớn đời.”
Xưa nay khả năng ăn nói của Lưu Thúy Vân vẫn luôn rất tốt cho nên chả mấy chốc Cha Giản đã bị lời nói của bà làm cho có chút động lòng, chỉ là trong lòng vẫn hơi đắn đo, không giống như Lưu Thúy Vân lạc quan như vậy: ”Nhưng mà con gái nhỏ và con gái lớn không giống nhau, thân hình cũng khá khác biệt, đến lúc đó người có con mắt tinh đời nhìn qua là biết không đúng ngay...”
Lưu Thúy Vân thấy chồng mình đã hơi lung lây liền thở phào nhẹ nhỏm, vội vàng chặn lại lời nói của ông: ”Chuyện này ông yên tâm, áo cưới của con gái lớn vốn dĩ may rộng rãi, sợ đến lúc đó không vừa nên tôi đã lưu lại một đoạn dài cỡ lóng tay bên trong, lát nữa nhân lúc trời tối tôi sẽ nhanh chóng sửa lại một chút. Hiện tại trời đã trở lạnh, ngày mai cho con gái nhỏ mặc thêm ở bên trong dày một chút, quan sát không kĩ thì sẽ nhìn không ra, chúng ta chỉ cần chuẩn bị thêm khăn trùm đầu để che, trên đường đi người khác cũng không nhìn thấy mặt.”
Cha Giản nhìn thấy vợ cái gì cũng đã tính toán hết rồi, bản thân cũng không còn gì để nói nữa, chỉ là trong lòng vẫn luôn cảm thấy việc làm này thật sự có lỗi với nhà họ Tưởng.
Nhưng mà vợ ông nói đúng, đối với con gái nhỏ mà nói đây chính là một cơ hội, nếu thật sự có thể gả cho nhà họ Tưởng thì theo tính cách của Tưởng Phong nhất định sẽ đối xử tử tế với con gái nhỏ, không chừng cơ thể không khỏe mạnh của con gái nhỏ cũng sẽ không bị nhà họ Tưởng ghét bỏ.
"Thông gia à, hai người đã bàn bạc xong chưa? Nếu đã xong thì chúng ta cùng nhau thương lượng tiếp việc còn lại để chúng tôi còn trở về chuẩn bị cho ngày mai, vì hôn lễ trong nhà có không ít chuyện cần làm đấy." Hai người đi ra ngoài đã được một lúc lâu, bên kia chú họ nhà họ Tưởng cuối cùng cũng nhịn không được gọi một tiếng.
"Ai u, tới ngay đây." Lưu Thúy Vân trả lời rồi quay đầu nói: "Ông già, cứ làm theo lời tôi nói đi, đánh cuộc một lần, là tốt hay xấu gì cũng được chúng ta vì con gái nhỏ đánh cuộc lần này."
Cuối cùng cha Giản chỉ trầm mặt, không đồng ý cũng không trực tiếp cự tuyệt, Lưu Thúy Vân vừa nhìn liền biết ông đây là đã chấp nhận, trong lòng ngay lập tức cao hứng. Cũng vì thế mà lúc trở về nhà chính vẻ mặt liền tràn ngập tươi cười đối mặt với chú họ nhà họ Tưởng cùng bà mối, nhìn thế nào cũng đúng là vẻ mặt vui vẻ sắp gả con gái.
Bởi vì trong lòng có tâm sự, thêm cả chuyện cảm thấy việc mình đang làm chẳng khác nào là lừa gạt nhà họ Tưởng, cha Giản hiện tại thật sự không có mặt mũi nào đối mặt với người nhà họ Tưởng, lúc thương lượng việc hôn sự cũng không nói lời nào, phần lớn đều là để Lưu Thúy Vân nói.
Về phần Giản Thiết Đống, vì sợ anh làm lộ ra chuyện xấu trong nhà Lưu Thúy Vân từ sớm đã đem người đuổi về phòng nghỉ ngơi với con dâu đang mang thai.