Chú lính trẻ kia nhìn da mặt có vẻ mỏng, mới nói một câu cảm ơn đơn giản mặt đã đỏ lên, làn da hơi đen kia cũng không che dấu được. Phía sau cũng chỉ là rầu rĩ mang theo đồ đạc của Giản Như Như * toàn bộ cầm trong tay, Giản Như Như cũng mang theo vài thứ đi lên phía trước dẫn đường, đi một lúc nhìn chú lính trẻ chậm rãi theo mình, liền cảm thấy mình đi chậm thật, ngượng ngùng nói: "Tôi đi có chút chậm..."
Chú lính trẻ: "Không sao chị dâu, em không vội.”
Chú lính tốt bụng này bê đồ đạc một mạch để dưới nhà giúp Giản Như Như, Giản Như Như còn muốn lấy chút đồ cảm tạ anh ta, nói anh chờ một chút, nhưng khi cô cầm theo đồ quay lại thì không thấy anh ta đâu nữa.
Giản Như Như cũng chỉ có thể cho qua lần cảm tạ này, nghĩ lần sau sẽ hỏi lại Tưởng Phong để tìm người, cảm ơn thật tử tế.
Chờ tới buổi trưa Tưởng Phong trở về Giản Như Như liền đem chuyện này ra nói với anh, Tưởng Phong nói anh ấy đã biết, lần sau sẽ chú ý, một bên còn nói với Giản Như Như: "Sau này nếu lại mua đồ không cần mang xuống hãy đặt ở đó, chờ anh tan làm đi về lấy cho.”
Ngữ điệu của Tưởng Phong nghe rất bình thường, nhưng Giản Như Như lại nghe thoáng qua có chút cảm xúc khác nhau, cắn đũa nhìn anh một hồi, Tưởng Phong liền nghi hoặc nhìn lại cô.
Giản Như Như cười cười: "Không phải anh đang ghen chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play