Chờ người đi rồi, mẹ Tưởng đóng cửa lại, quay đầu lại cũng không có ý kiêng dè liền trực tiếp lên tiếng: “Thông gia này thật sự là vô sự không lên Tam Bảo điện, mỗi lần đến đều không có chuyện tốt gì.”
Giản Như Như cảm thấy áy náy với mọi người liền cúi đầu xin lỗi: “Xin lỗi mẹ.”
Mẹ Tưởng phất tay: “Xin lỗi cái gì, mẹ con không biết điều có liên quan gì tới con? Bà ta trở thành như vậy cũng không phải do con dạy ra. Được rồi, vừa rồi cha con không phải bảo các con đi sửa sang lại hành lý sao. Mau đi thu thập đi, ngày mai đã phải đi rồi, nhớ đừng để quên cái gì.”
Tưởng Phong liền lôi kéo Giản Như Như trở về phòng. Giản Như Như cũng nói với Tưởng Phong mẹ cô tới đây để làm gì. Nghe cô nói xong Tưởng Phong liền lắc đầu: “Anh cũng không nhớ rõ chị gái em dáng vẻ như thế nào, căn bản cũng chưa nhìn qua mấy lần. Lúc trước định hôn sự anh cũng là sau đó mới biết được, sau này cũng chưa từng gặp mặt cô ấy, làm gì có cảm tình được, Như Như em cũng đừng nghĩ nhiều.”
Giản Như Như liếc anh một cái cười nói: “Em làm gì có nghĩ nhiều đâu? Anh là người như thế nào chẳng lẽ em không biết, trong lòng anh nếu có người khác em đã không ở cùng anh thế này, đã sớm bỏ anh đi rồi.”
Tưởng Phong nghe cô nói còn nghiêm túc gật đầu: “Ừm, trong lòng anh chỉ có em, không có chỗ cho những người khác.”
Giản Như Như nhịn không được trêu ghẹo anh: “Ông xã, anh càng ngày càng biết nói, học được từ khi nào? Chẳng lẽ trong quân đội các anh còn mở lớp đào tạo ăn nói?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play