Giản Như Như ở cách xa còn chưa biết mình ở nhà mẹ đẻ bị người ta hận đến. Ngày mai bọn họ đã lên chuyến tàu lửa buổi sáng đi rồi.
Đang sắp xếp đồ đạc thì Lưu Thúy Vân đã tới. Giản Như Như nhìn phía sau còn có cha Giản đi cùng, đây là lần đầu tiên cha cô tới nhà cô bên này, trong lòng liền cảm thấy rất bất ngờ.
Giản Như Như bất giác nhớ tới trò hề lần trước Lưu Thúy Vân tới đây, bây giờ lại có chuyện gì nữa? Trong lòng nghĩ vậy nhưng trên mặt vẫn mang theo nụ cười đi qua tiếp đón hai người.
“Cha mẹ, sao hai người lại tới đây? Một đường đi có mệt lắm không?”
Lưu Thúy Vân vừa định mở miệng lại bị cha Giản phía sau giành trước một bước: “Không có chuyện gì, không phải con sắp đi sao? Cha và mẹ con đến nhìn con một chút.” Dọc đường đi tới đây, cha Giản vừa đi vừa khuyên bảo Lưu Thúy Vân không biết bao nhiêu lời, nhưng bà ta vẫn không nghe lọt tai. Ông vừa nói liền cãi lại, còn nói ông không xứng làm cha. Sau đó nói nhiều thêm vài câu, bà ta cũng không kiên nhẫn nghe, liền khó chịu cúi đầu đi bộ.
Lưu Thúy Vân sợ đến chậm Tưởng Phong đã đi rồi, chân bước càng nhanh hơn. Thêm vào đó vừa nghĩ tới hôn sự của Giản Phương Phương bà ta đã suy nghĩ nửa năm nay, cả người liền có sức, không còn chút mệt mỏi nào. Cha Giản ngược lại ở phía sau bà ta tốc độ nhanh thiếu chút nữa liền đuổi không kịp, hiện tại đứng ở trong sân nhà họ Tưởng còn đang thở dốc.
Nhưng ông bất chấp nghỉ ngơi, nói với Giản Như Như bọn họ chỉ đến thăm cô, liền lôi kéo Lưu Thúy Vân trở về. Lưu Thúy Vân làm sao có thể bị ông kéo đi, liền cảm thấy đầu óc chồng mình vô dụng, một chút cũng không vì con gái cả mà suy nghĩ. Lại nói thêm Giản Phương Phương được gả tốt, người làm cha vợ như ông lại càng có mặt mũi, thật không hiểu nổi ông đang nghĩ gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT