Giản Như Như lôi kéo bàn tay nhỏ bé của Tiểu Hổ Tử chơi đùa, cũng ở một bên nói: “Đó có thể là do vận khí của chúng em, lúc đó trên kệ đúng lúc còn để hai túi, nên Tiểu Hổ Tử mới được ăn thứ này, Tiểu Hổ Tử của chúng ta là một bạn nhỏ may mắn.”
Triệu Tú Cúc nhìn con trai bị cô chọc cười khanh khách, nói: “Con khỉ con nghịch ngợm như nó còn có thể được ăn thứ tốt kia, đừng lãng phí, sau này em cầm về tự mình ăn bồi bổ thân thể thì hơn.”
“Chị dâu nói cái gì thế, Tiểu Hổ Tử đáng yêu biết bao, sao không thể ăn bột mạch nha? Hơn nữa bên kia còn có một túi là em giữ lại tự mình dùng, một túi này liền cho Tiểu Hổ Tử dùng, uống để cao lớn, khỏe mạnh hơn nhé.”
......
Bởi vì có tiếng cười như thiên sứ của Tiểu Hổ Tử, một bữa cơm xem như là bình yên trôi qua. Sau khi ăn xong cha Giản cũng không giữ lại lâu liền để bọn họ trở về, còn nói với Giản Như Như đến lúc đi không cần đến nữa, sợ cô mỗi chuyến đến nhà mẹ đẻ lại xách theo quà cáp, bố mẹ chồng sẽ có ý kiến, bảo cô lần sau khi nào trở về liền vào nhà thăm một chút là được rồi.
Giản Như Như hiểu được một mảnh tâm ý của cha Giản liền gật đầu đáp ứng.
Cha Giản đưa bọn họ đến cửa lớn, trước khi đi nói với Tưởng Phong: “Tính cách của mẹ con vẫn như vậy, bao nhiêu năm rồi, không sửa được nữa. Những lời vừa rồi của bà ấy các con nghe một chút là được, không cần phải để ở trong lòng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT