Thư lần này đã tới trễ mấy ngày, lúc đến ngày nhận vẫn không thấy thư, Tưởng Phong sốt ruột, trong lòng bắt đầu suy nghĩ nhiều, lo lắng trong nhà có phải xảy ra chuyện gì hay không? Hay là vợ mình có chuyện gì đó nên mới không ai trả lời?
Trong lòng anh rất lo lắng, nhưng vì ở trong quân đội nên cũng không có cách nào.
Anh tâm trạng không tốt, huấn luyện lính cấp dưới cũng đặc biệt nghiêm khắc, làm cho những người lính đó kêu rên không ngừng, mỗi ngày bị huấn luyện tra tấn tới cạn kiệt sức lực, lúc trở về ký túc xá ngay cả sức tắm rửa cũng không có, bò lên giường liền ngủ đến không hay biết gì, sang ngày hôm sau trời chưa sáng đã bị lôi dậy tập thể dục buổi sáng, cả ngày lại bị thao luyện liên tục.
Có mấy người thật sự chịu không nổi nữa liền chạy tới kể khổ với đại đội trưởng đội mình, binh lính cấp dưới bị thao luyện tàn nhẫn bao nhiêu, các đội trưởng vẫn luôn để ý, lúc đầu còn cảm thấy là doanh trưởng muốn thử sức chịu đựng của lính cấp dưới, nhưng vài ngày sau bọn họ không còn suy nghĩ như vậy nữa, sau khi nghe kể khổ, mấy người đại đội trưởng tìm cơ hội đi tới gặp Tưởng Phong.
Lúc ăn trưa bọn họ một hàng ba người bưng đồ ăn tới ngồi cùng Tưởng Phong, Tưởng Phong liếc qua một cái, tâm trạng không tốt nên cũng không muốn nói nhiều với bọn họ, chỉ đem đồ ăn đẩy về phía trước nói: “Cùng ăn đi.”
Mấy người họ cũng không khách khí, ăn được một lát có người nhịn không được mở miệng: “Doanh trưởng, mấy ngày nay có chuyện không vui sao?”
Động tác ăn cơm của Tưởng Phong dừng lại, liếc anh ta một cái rồi hỏi: “Vì sao lại hỏi như vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play