Giản Như Như nghĩ đến một loại người, tâm tính loại người đấy không bao giờ cân bằng.
Ví dụ như khi họ ghen tị với một người, khi thấy một người nào đó so với họ đẹp hơn, cuộc sống hạnh phúc hơn họ là họ lại cho rằng cuộc sống của họ không suôn sẻ, rồi từ đó đổ hết lỗi không tốt đấy quy kết cho người khác, cho dù việc đấy không liên quan gì tới người khác, mặc kệ có tìm được cớ đem đổ lỗi cho người khác hay không họ vẫn cố chấp cho rằng người sai không phải là mình, mà là người khác.
Khi gặp phải loại người có suy nghĩ cực đoan và méo mó như vậy, thì cô cũng không có cách nào đối mặt, nói với họ thì họ cũng không hiểu cho nên chỉ có thể tránh xa một chút.
Có điều Giản Như Như nghĩ tình huống trước mắt sợ là trốn cũng không dễ tránh, vậy hai mẹ con họ cũng sẽ không dễ gì bỏ qua, sau này hẳn là còn có thể sẽ xảy ra thêm chuyện khác.
Giản Như Như cũng không cần phải chịu đựng quá lâu nữa, chờ sau khi cô tới quân đội sống cùng chồng, lúc đó cô không có ở đây bọn họ có tới cũng không làm được gì, họ cũng sẽ không phí tiền phí sức đến mức chạy tới quân đội để tìm.
Ăn được nửa bữa Giản Thiết Đống mới thở hồng hộc chạy tới, anh ta nhìn lướt qua không thấy người dì cả phiền phức đâu mà mẹ mình còn đang ngồi ăn cơm với ai đó, tuy nhìn bầu không khí có chút quái dị nhưng vẫn rất bình tĩnh không giống như đã tranh cãi với ai đó.
Nó khiến anh tự hỏi liệu người dì tìm tới em gái mình thật sự có ở đây hay không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT