Mơ mơ hồ hồ đến giờ ăn cơm, cả nhà lại đột nhiên vay xem hiện trường phát cơm chó.
Đương nhiên người Tưởng gia hiện tại còn chưa hiểu ý tứ của cơm chó, chỉ là nhìn bầu không khí vợ chồng thằng hai so với trước đây có chút không giống nhau, ánh mắt bọn họ nhìn nhau quả thực như muốn dính lại thành một khối.
Cả nhà, ngoại trừ Tưởng Tuệ Tuệ cái gì cũng không hiểu, đều cảm thấy cơm trong tay còn chưa ăn, đã muốn no gần chết rồi.
Giản Như Như âm thầm đem nước trong bể thêm gấp mấy lần, bình thường khi nhìn thấy cơ hội cũng cho anh cả uống một chén, bên trong bị Giản Như Như thêm mật ong, đó là bởi cô biết rằng người trong nhà không có ai ghét vị ngọt, cố ý bảo Tưởng Phong đi mua về, như vậy nước trở nên ngọt còn có thể có cái cớ, nói là công lao của mật ong.
Mật ong trân quý, thôn xóm xung quanh bọn họ cũng không có người nuôi cái này, uống không nhiều lắm, người trong nhà uống cảm thấy hương vị mật ong này so với trước kia uống qua tốt hơn nhiều, cũng không ai cảm thấy không đúng, chỉ là bà Tưởng nói hai lần uống lãng phí cả ngày.
Cùng lắm xem người trong nhà uống thích, hơn nữa cháu gái nhỏ uống vui vẻ, nghĩ đến trong nhà cũng không thiếu chút tiền mật ong này, đằng sau còn đưa tiền cho Tưởng Phong mua thêm mấy lon.
Vì vậy lúc mẹ chồng cô keo kiệt, lúc nên hào phóng cũng không mơ hồ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT