Mẹ Tưởng đứng dưới tường đưa tay vồ lấy. Đáng tiếc, chiều cao có hạn đã không bắt được gà lại còn mất nắm gạo.
"Này! Con gà kia, lá gan của mày cũng to nhỉ? Cả ngày tao cho mày ăn, cho mày uống, nuôi mày béo tròn như thế, mày không đẻ trứng cho tốt mà lại dám làm ta xấu mặt. Hôm nay ta không cho mày vào nồi thì ta không phải chủ của cái nhà này.”
Mẹ Tưởng nói xong xoay người tìm một cây gậy trúc, quơ loạn xạ, trong lúc nhất thời Giản Như Như chỉ nhìn thấy lông gà bay tán loạn. Đến khi cha Tưởng cùng hai người con trai xách thùng phân trở về, xa xa liền nhìn thấy trên tường nhà mình có một con gà đang lộp bộp đập loạn xạ, vào cửa thấy mẹ Tưởng đang cầm gậy trúc đánh gà.
Cha Tưởng: "Bà đánh gà làm gì vậy?”
Mẹ Tưởng quay đầu lại liếc mắt nhìn ba cha con, không thèm trả lời cha Tưởng, nói với hai anh em: "Mau mau bắt con gà này giết cho mẹ!”. Chữ “giết” còn đặc biệt nhất mạnh.
Thấy vẻ mặt tràn đầy sát khí của mẹ, Tưởng Phong, Tưởng Thành lập tức xắn tay áo bắt gà.
Phải nói chiều cao chính là ưu thế, chuyện bà Tưởng làm mãi không được, đến tay bọn họ thì chưa đầy một phút đã xong.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play