Nói thật là cùng với người xa lạ ngồi ăn cơm Giản Như Như cảm thấy rất không quen, nhưng chờ đến khi hai bát hoành thánh của cô và anh được đặt lên trên mặt bàn Tưởng Phong thổi nguội sau đó đút vào trong miệng của cô, Giản Như Như gần như bất chấp cảm giác không quen kia, hương vị của bát mì hoành thánh này quả thực là món ngon nhất mà Giản Như Như từng ăn từ khi có có kí ức khi xuyên qua tới nay.
Chờ nuốt thức ăn trong miệng xuống, Giản Như Như không nhịn được tán thưởng: "Món này thật là ngon.”
Tưởng Phong cười nhìn cô ăn xong một cái, sau đó lại đưa vào miệng cô một miếng nữa, một chén hoành thánh cỡ lớn Giản Như Như phá lệ ăn xong, sau đó liền xoa xoa bụng ăn no căng, không muốn động đậy.
Tưởng Phong rót cho cô một ly nước để cô uống, Giản Như Như chỉ uống một ngụm liền lắc đầu: "Không được, nếu mà uống nước nữa thì em sẽ nôn ra mất." Điều này làm cô cảm thấy giống như cơm đã đầy đến cổ họng vậy.
"Vậy chúng ta nghỉ một lát rồi đi, em còn muốn ăn dưa chua muối nữa hay không?" Tưởng Phong hỏi chính là món ăn phụ miễn phí được đặt trên bàn, dưa chua chua mang theo chút vị ngọt hơi cay, Giản Như Như lúc trước ăn cùng với hoành thánh không ít.
Giản Như Như nhìn sợi dưa muối dưới đĩa nhỏ, nghĩ đến mùi vị chua chua cay cay này, nước miếng cô bắt đầu tiết ra, sờ sờ bụng do dự nói: "Vậy em lại ăn thêm một chút nữa đi.”
Tưởng Phong nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn rối rắm của cô, nhịn không được cúi đầu nở nụ cười, sau đó gắp một sợi đưa vào miệng cô, như thế Giản Như Như vừa ăn dưa muối vừa ngồi chờ tiêu thực, chờ khách trong quán ăn xong hai lượt, giờ cơm trưa đều đã trôi qua, khách trong tiệm chậm rãi ít đi, vợ chồng chủ quán luôn bận rộn bên trong bây giờ mới rảnh rỗi đi ra bên ngoài dọn dẹp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT