Tưởng Phong nhìn thấy mẹ đóng cửa rời đi một chút tà niệm lúc trước bị đè xuống liền trỗi dậy ôm lấy Giản Như Như tới hôn sâu kiểu Pháp, làm cho người phía dưới thở hổn hển, tiếp đó anh kề vào vành tai của cô thân mật nói nhỏ: “Nhanh, chờ từ bệnh viện trở về...” Những ngày an nhàn của anh sắp trở về rồi.
Giản Như Như bĩu môi, cười một tiếng: “Quỷ háo sắc, cả ngày anh đều nghĩ tới cái gì vậy?”
Ánh mắt Tưởng Phong ung dung: “Nghĩ tới em, liền cảm thấy đau.”
Giản Như Như: “...”
Chiếc xe này cua có chút đột ngột nha.
Giản Như Như không muốn tiếp tục chủ để mập mờ này nữa, mỗi lần cô nhớ tới trước kia cả hai làm tới mất khống chế đều không quá dễ chịu.
“Được rồi, được rồi, chúng ta chỉ nói chuyện thôi.” Giản Như Như đẩy anh ra muốn tách ra khỏi bàn tay đang làm loạn của anh nhưng anh vẫn khư khư ôm lấy người cô không nhúc nhích, miễn cưỡng mở miệng: “Cứ như vậy đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT