Nửa đêm, Chúc Hạ Dương tỉnh lại.
Bị nghẹn tỉnh.
Vừa đưa tay định bật đèn, lại nhớ ra bà nội còn đang ngủ bên cạnh, lại rút tay về.
Cô quay sang nhìn gương mặt bà nội trong bóng đêm mờ ảo, trong lòng cảm thấy vô cùng ngọt ngào.
Cô chưa bao giờ gặp cha mẹ, bà nội chính là cha mẹ của cô.
Khoảnh khắc đóng cửa phòng lại, khóe môi Chúc Hạ Dương cong lên một nụ cười hạnh phúc.
Sau khi đi từ nhà vệ sinh ra, Chúc Hạ Dương cảm giác sau lưng hơi lạnh, không cần nghĩ cũng biết là ai.
“Dạ Minh, sau này anh không thể xuất hiện ở nhà tôi nữa, anh mau ra ngoài đi!”
Chúc Hạ Dương vội vàng nhỏ giọng nói, đồng thời đẩy Dạ Minh ra ngoài phòng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play