“Cháu sẽ không để họ làm phiền đến cuộc sống của chúng ta. Cháu biết cuộc sống hai mươi năm qua, thậm chí là còn lâu hơn của bà, cháu sinh ra khiến cuộc sống càng thêm khó khăn, mà người như Chúc Minh Hưởng bây giờ đã không còn hợp với cuộc sống hiện tại của chúng ta.”
Chúc Hạ Dương nói, ánh mắt có vẻ phẫn hận, vẻ thờ ơ càng nhiều hơn.
Với người có quan hệ máu mủ nhưng lại bỏ rơi cô kia, cô thật sự không hề có cảm tình. Hơn nữa còn có sự coi thường với một người con có thể vứt bỏ mẹ già.
Khóe miệng Lâm Tam Cô nở nụ cười khổ, sau đó khẽ thở dài nói: “Là ông Trương nói sao?”
“Bà nội vẫn luôn không nói cho cháu biết, hơn nữa tất cả mọi người đều vì cháu mà không thân thiện với bà nội, tất cả những chuyện này đều là do cháu, cháu xin lỗi. Từ trước đến nay cháu đã khiến bà phải trải qua nhiều chuyện không nên có như vậy. Cháu lại còn không nghe lời bà...”
“Con bé ngốc, sự thật chứng minh sự lựa chọn của cháu là chính xác, lần này ít nhiều nhờ có cháu, nếu không... sợ là bà già này sẽ không được gặp lại cháu ngoan của mình lần nào nữa.” Tam Cô vừa nói vừa sờ gò má của Chúc Hạ Dương, bàn tay nhăn nheo nhẹ nhàng vén phần tóc rối của Chúc Hạ Dương ra sau tai.
“Bà nội...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT