Mạc Thần không muốn nói phiền não của mình cho Chúc Hạ Dương biết, anh ta cảm thấy dù có nói cho Chúc Hạ Dương biết thì chuyện này cũng không được giải quyết, đây là chuyện của riêng của hai người.
Dù là ai cũng không giải quyết được.
Nhưng mà chỉ cần được nhìn thấy Chúc Hạ Dương thì tất cả cảm giác không vui trong lòng đều tan biến.
Vậy là đủ rồi.
“Bây giờ muộn rồi mình ở lại được không? Đã ba năm rồi mình chưa đến nhà cậu, dù là trước đó có đến xem thử nhưng cũng không được vào, không thể vào ngồi chơi như hồi xưa.”
“Đi thôi, chỉ cần là chỗ của mình thì nhất định có chỗ cho cậu ngồi.”
Chúc Hạ Dương nói xong kéo cánh tay của Mạc Thần đi đến trước mặt Dạ Minh, nắm lấy tay Dạ Minh, ba người đi vào nhà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play