Mà ông Trương lại liếc mắt nhìn.
Thằng nhóc này, hình ảnh điềm đạm đáng yêu ôm bắp đùi gọi ông Trương vẫn còn hiện rõ trước mắt mà đã có thể thay đổi vẻ mặt nhanh như vậy sao?
Hẳn là học hí kịch rồi.
Nếu một người đã nói ra, một người cũng đã đồng ý thì người thứ ba như Chúc Hạ Dương cũng không tiện nói thêm gì nữa.
Tuy là mục đích của ông Trương có vẻ hơi ngại ngùng nhưng mà Chúc Hạ Dương cũng chỉ đành thể hiện là mình không ngại.
Ông Trương ôm Bảo Bảo đi ra ngoài, vẫn không quên quay đầu lại nháy mắt với Chúc Hạ Dương.
“Tận dụng thời gian sinh thêm một đứa nữa đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play