Dạ Minh không thể làm gì hơn là ấm ức bĩu môi, dáng vẻ rất đáng yêu.
Nhưng trong đôi mắt màu xanh nhạt lại đầy vẻ cưng chiều.
“Mẹ là một kẻ lừa gạt, mẹ nói là yêu con nhất nhưng tại sao lại muốn đến một nơi nguy hiểm như âm giới. Vì cứu Mạc Thần mà cả người đầy vết thương, còn nói là yêu con nhất. Nếu như mẹ yêu con nhất thì cũng sẽ không mạo hiểm bất chấp có thể mãi mãi rời xa Bảo Bảo mà đi cứu người ta.”...
Lúc này ba người mới hiểu được hóa ra Bảo Bảo cho rằng những dấu vết trên người Chúc Hạ Dương là vì đến âm giới cứu Mạc Thần nên mới có.
Chúc Hạ Dương có hơi dở khóc dở cười, tên nhóc này suýt chút nữa đã khiến mình nói ra chuyện với Dạ Minh.
Cố nén cười nhìn Dạ Minh, sau đó nâng Bảo Bảo lên: “Bảo Bảo ngoan, không phải mẹ đã bình an trở về sao, vết thương kia không sao cả, chú Dạ Minh là cao thủ trị thương, sẽ chữa ngay.”
“Thật vậy sao?” Hai mắt Bảo Bảo đẫm lệ nhìn Chúc Hạ Dương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play