Dạ Minh chậm rãi đi đến bên cạnh Chúc Hạ Dương, ngồi xổm xuống bên cạnh cô, ôm cô vào lòng, đưa tay vén tóc trên mặt cô làm lộ ra gương mặt nhỏ đầy vết thương.
Vuốt dãn chân mày nhíu chặt của Chúc Hạ Dương, một bàn tay nâng mặt cô lên, Dạ Minh nhẹ nhàng hôn xuống.
“Đồ ngốc, cần gì phải hành hạ bản thân, kiếp trước hay kiếp bày em đều vì người khác mà biến bản thân thành dáng vẻ như vậy, em có biết là anh sẽ đau lòng không?”
Dạ Minh cười khổ một tiếng, cởi áo choàng của mình ra bọc Chúc Hạ Dương lại, sau đó ôm cô đi về phía làn gió lạnh hắc ám phía trước. Quần áo và mái tóc bạc của Chúc Hạ Dương bay bay trong gió.
Lúc Chúc Hạ Dương tỉnh lại, nhìn thấy hoàn cảnh xa lạ trước mặt và trường bào màu trắng trên người mình cứ như nhân vật hoạt hình mà cô từng xem.
Cô đứng dậy đi vài bước trong phòng, cửa phòng đột nhiên mở ra khiến Chúc Hạ Dương giật mình hoảng hốt, thấy người đến là Dạ Minh thì mới thở phào một hơi.
“Đây là đâu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play