Giữa trưa hôm sau Chúc Hạ Dương mới tỉnh lại, cảm giác như là mình đã khỏi hẳn rồi, lập tức thay đồ đi ra ngoài.
Nhìn Dạ Minh đang nằm trên ghế sofa, Chúc Hạ Dương cảm thấy hơi xót.
Trước đó lúc nào cũng mặt dày chiếm lấy giường của mình, lúc này vì anh sợ hút mất âm khí của mình nên mới nằm ở đây nghỉ ngơi.
Không đánh thức Dạ Minh, Chúc Hạ Dương rửa mặt sau đó đi xuống lầu.
Vừa đi xuống đã thấy Thanh Lăng ngồi trong tiệm.
“Chị, nghe họ nói là chị đã cứu em, cảm ơn chị.”
“Bây giờ em cảm thấy thế nào rồi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT