Chúc Hạ Dương nghĩ đến trước đó Dạ Minh đã dùng mặt dây chuyền của mình để trị thương, đúng rồi, mặt dây truyền có thể chữa thương.
Chúc Hạ Dương như là tìm thấy được tia hy vọng, từ từ đỡ Dạ Minh lên, nhìn anh từ từ mở mắt ra.
“Dạ Minh, không phải mặt dây chuyền có thể chữa thương sao, anh vào đi.”
Nói xong Chúc Hạ Dương móc dây chuyền trong cổ áo ra, phía trên đã có một vết nứt màu đỏ.
Dạ Minh chần chừ một giây sau đó gật đầu nhẹ, biến thành một luồng ánh sáng xanh lam rồi chui vào trong mặt dây chuyền.
Vậy là được rồi, Chúc Hạ Dương thở phào một cái.
May mắn là có mặt dây chuyền ở đây, nói vậy thì vết thương của anh có thể sẽ tốt hơn một chút giống như lần trước vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT