Ở bên kia.
Khương Quang Lượng không chạy nữa mà để Trình Sơ Mạn bắt được, đánh cho một trận giúp bà ấy xả giận.
“Bà nó à, tôi thật sự sai rồi.”
Lần sau tôi vẫn dám.
Nhưng câu này không thể nói ra, nếu không thì không chỉ đơn giản là bị đánh một trận nữa đâu.
“Bà bớt giận đi, đuổi tôi lâu thế chắc mệt rồi phải không? Mau ngồi xuống nghỉ ngơi, tôi đi rót cho bà cốc trà.”
Khương Quang Lượng vội vàng chạy đi rót trà cho Trình Sơ Mạn, vừa quạt vừa cười tươi đưa cốc trà cho bà ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT